Đêm nằm nghe những tiếng gió thổi về, thèm lắm một cơn mưa, thèm lắm cái lạnh của mùa đông và thèm lắm ai đó bên cạnh để cùng chuyện trò thâu đêm.
Đêm của một người con sống xa quê, thường có quá nhiều cảm xúc để nói, để kể ra và hắn cũng vậy. Thế nhưng dù có kể ra cũng không thể vơi đi những cái buồn, cái nhớ người thân, chỉ là kể để đâu đó có người đồng cảm và sẽ chia.
Tháng ba tây nguyên, những mùa hoa rừng nở rộ, là mùa gọi nhau í ới lên rừng, lên rẫy phát cỏ trồng lúa, trồng cây. Tháng ba là tháng thức tỉnh những cơn nghỉ đông lạnh lẽo, là tháng của những ngày bận rộn của những chú ong đi tìm mật, làm giàu kho mật của mình.
![]() |
Hoa Gạo |
Nhưng tháng ba là tháng của những ngày khô hạn, là tháng mà người ta chờ đợi từng phút giây những cơn mưa đổ về, tưới mát cho hàng ngàn sinh vật nơi đây. Tháng mà những dòng suối nhỏ chỉ đọng lại vài vũng nước, là lúc mà những chú voi tìm đến những nguồn nước lớn, uống và thỏa thích tắm mát.
Tháng của những con đường đất đỏ bụi mù mịt khi một chiếc xe chạy qua. Ấy thế mà làm nên một màu sắc tây nguyên, một màu sắc đẹp và đặc trưng của những ai yêu tây nguyên, yêu sự dân dã, hoang sơ và tĩnh lặng của nó.
Tháng của những con đường đất đỏ bụi mù mịt khi một chiếc xe chạy qua. Ấy thế mà làm nên một màu sắc tây nguyên, một màu sắc đẹp và đặc trưng của những ai yêu tây nguyên, yêu sự dân dã, hoang sơ và tĩnh lặng của nó.
Đêm, ngẫm nghĩ những chặng đường mà hắn đã đi qua, những chuyến đi công tác khắp các vùng của tây nguyên, hắn mỉm cười, dù có trở mình đi chăng nữa, có vươn dài đi chăng nữa thì hình như đất tây nguyên vẫn bám dính với hắn. Dường như đó là cái duyên với hắn rồi, có lần hắn đã nộp hồ sơ xin việc ở TP lớn, đến và làm việc nhưng lại quay về lại sau vài tuần thử việc, bỏi những vùng đất đó không hợp với hắn, không hợp cái cách giãn dị và tĩnh lặng của hắn. Có thể là hắn sợ cái cảm giác sống cạnh tranh, mãi chạy theo vật chất mà quên mất cái tình người, quên mất lòng tự trọng, niềm kiêu hãnh của người con làng quê.
Tự do và tự thỏa lòng với những gì mình đang có được tại vùng đất của mình sống có lẽ là những điều mà hắn đang góp nhặt lại. Niềm vui đó có thể là những điều đơn giản nhất mà ta có thể làm được, nhường ghế cho cụ già trên xe buýt, trả tiền vé xe cho một bà cụ neo đơn, thằng bé lỡ đường về nhà vì mất ví tiền. Dù rằng là không thể một mình sẽ làm hết tất cả những điều đó nhưng chỉ một chút xíu của sự chia sẻ, sự đồng cảm những ghánh nặng của người khác cũng đủ làm mọi thứ đẹp đẽ hơn.
Đừng bàn tán quá nhiều về cách sống của mỗi người, mà cần phải hành động để góp sức nhỏ của mình xây dựng một xu hướng tốt, bền vững. Xã hội là như thế, là sự bất cập của những cái tốt cái xấu lẫn lộn, những khái niệm lệch lạc, những mảnh đời bất hạnh, những vai đóng thế bất công,...tất cả dệt nên một xã hội. Điều cốt lõi là bản thân nhận ra điều tốt, đáng làm và lối sống đẹp, chỉ có thế mới có thể bớt đi những muộn phiền của cuộc sống, là động lực sống cho người thân, cho một ai đó.
Đêm, những ký ức của quá khứ ùa về, gợi nhớ những ký ức đẹp của tuổi thơ, không toan tính, không lo lắng.
Cuối tuần thật vui và thư giản Kan nhá.
Trả lờiXóaOh!Chưa ngủ hả Meocon? hi
XóaThank bạn nhen! tại cà phê lúc chiều nên giờ chưa ngủ được nè!
Cám ơn Kan rất nhiều bài viết đáng yêu quá...
Trả lờiXóaHi! ^^ là những dòng suy nghỉ thôi mà!
XóaĐêm tĩnh lặng và nhiều cảm xúc phải hong nè? Cuộc sống vẫn vậy mà Kan, cái chính là mình biết sống vì cái gì, sống như thế nào mình cảm thấy dễ chịu nhất.....Cr cũng ghét sự cạnh tranh lắm, đi làm xa mới hiểu, nổi nhớ người thân, sự va chạm và cả những tranh chấp ở đời....nhưng đôi khi nhờ thế mà mình được trải nghiệm, được học hỏi để joàn thiện bản thân hơn....Chà nghe bạn Kan lúc nào cũng có nhiều cái "tựa" về Tây Nguyên rất hay...rất thú vị...hehe
Trả lờiXóaUh! Bữa sau bàn với Neko để làm một chuyến Tây Nguyên đi bạn!
XóaMột cái hẹn sẽ thu lợi nhiều lắm đó! HÌ
Tháng Ba
Trả lờiXóaCó cơn gió mồ côi
Lạc mùa...
Bỗng ngờ nghệch tìm nhầm bến đỗ
"Mang sầu về
Cho Phố dài lê thê.
Mang lệ về
Cho mắt buồn đê mê".
Người ta bảo nhau: Tại gió!
Tại Nắng nên mới tạo ra gió đó!
XóaTháng Ba, những cơn gió mồ côi...
Chúc Nắng luôn bình tâm
suy nghĩ thật chân thành sâu sắc...anh KAN vẫn như ngày nào muoi mới quen hỉ...mà sao mãi vẫn chưa có người chia sẻ...sao anh :P
Trả lờiXóa^^ Hì! Có lẽ anh Kan khó tính quá nên k ai dám gần!
XóaBây giờ thì mình đã bắt gặp được sự tương đồng nào đó, dù chỉ một chút thôi, ở "nhà này"! Thư hổng biết KAN là ai, nhưng biết hôm nay có một người con Tây Nguyên đi lạc vào "nhà Thư". Đọc những tự sự trong entry Đêm tháng ba rồi thấy mếm. Vì lời lẽ, vì sự thâm trầm, vì những nhận định về cuộc sống, vì sự khác biệt và yêu thiên nhiên, yêu quê hương...
Trả lờiXóaThư kết bạn để đọc bài thường hơn nhé.
Oh! Được kết bạn khắp nơi là điều may mắn đấy chứ! Cảm ơn Anh Thư đã ghé thăm và dành time đọc bài của KAN.
XóaKan cũng chỉ là một người nhỏ bé, sống tại Tây Nguyên thôi mà! Hi Vui khi biết đến Anh Thư
Bạn đang nhớ đêm tháng 3…
Trả lờiXóachiều vui vẻ đến đêm bạn nhé! hihihi
Thank người con xứ Huế ghé thăm! hi
XóaNgày an lành!
Hãy cứ sống đúng là mình, là đúng con ng mình thôi e ạ. Tháng 3, thấy yêu quá đỗi qua entry của e đó. Những ngày cuối tuần an lành nhé e/
Trả lờiXóaHì! Thank Chị!
XóaTháng 3, những chuyến đi dài của em, cứ như một thông điệp để em ngẫm nghĩ về nó nhiều hơn!
Thật ra thì em đã đọc cả khi chưa có ai comment vào, chỉ là lẳng lặng bỏ về thôi :-)
Trả lờiXóaNếu mà tinh ý, mà vào lượng truy cập hằng ngày sẽ thấy đường link của em ở dòng đầu tiên. Nên a cũng k ngạc nhiên nếu em k comment mà! ^^ Vẫn biết là bài viết nào cũng được em đọc trước!
Xóa:-)
XóaTháng Ba, Kan và Mộc Miên gặp nhau trong những cảm xúc về mùa, về hoa gạo, về tuổi thơ. Bắt đầu cảm nhận được giọng văn của Kan rồi. Ngày vui nhé!
Trả lờiXóaUh! Nhỉ đọc bài của Mộc Miên, thấy Hoa Plang và ký ức tuổi thơ, Kan cũng thấy có điểm giống! ^^
XóaCảm nhận giọng văn như thế nào?
Sẽ đọc nhiều hơn và sẽ cảm nhận nhiều hơn ở các bài viết khác Kan nhé, Mộc Miên vẫn đang loay hoay coi sửa blog bên này, hic nhưng ko có nhiều thời gian lắm cho việc này!
Xóa^^ Hi! Cũng đừng nên sửa chữa gì nó nhiều bạn ah!
XóaCứ đơn giản như Blog Kan là được. Quan trọng là chủ nhà có chịu chăm sóc nó hay không ấy mà! Hì
"Tháng ba mùa con ong đi lấy mật, mùa con voi xuống sông hút nước, mùa em đi phát rẫy làm nương....." Minhf thích bài hát này! :).... Tây Nguyên, một vùng đất khá thú vị đối với mình nhưng chưa có cơ hội để khám phá! Hẹn một ngày nhé Tây Nguyên!! :)
Trả lờiXóaUm, lên đây thôi. Làm 1 chuyến để thỏa lòng mong đợi 😉
Xóa