Thứ Năm, 5 tháng 12, 2013
Chênh vênh
Ta,
người con trai có nhiều sóng gió, có nhiều thất bại và chưa từng được một lần
yêu trọn vẹn. Đã có nhiều người con gái đến và yêu ta một cách ngọt ngào, một cách cay đắng, và rồi trách móc nhưng rồi cũng không ai ở lại với ta cả. Mọi thứ chỉ là nữa vời, cũng có những
hối tiếc khi yêu nhau chưa làm được, và cũng có những hối hận khi quyết định rời xa. Những lời hứa để rồi chờ đợi hay những cái hẹn mong muốn có
được hạnh phúc cứ thế đối với ta xa vời quá, ta không hờn, không oán trách một
ai cả.
Tình
yêu mà, nó xuất phát từ những điểm đơn giản nhất, cũng như ươm mầm thôi, cũng cần sự
vun xới, chăm sóc nuôi dưỡng từ cả hai thì mới lớn lên được. Nếu ai cũng cho rằng
mình đang yêu đúng và người còn lại sai thì chắc chắn cả hai đều đi lệch hướng,
bởi thế ta chẳng bao giờ yêu được một ai ở xa cả, vì không ai hiểu ta.
Ta
sinh ra trong một gia đình nghèo khó, ta rèn luyện bản thân, lúc ta thành tài
thì cả nhà ta cũng trả nhiều món nợ đắt. Ta tốt nghiệp, thì món nợ đó do ta đảm
nhận, ta phải trả nợ. Chỉ thế thôi, đơn giản vậy nhưng ta không thể lơ là, ta không
yêu xa, ta thất hứa bởi vì ta không đủ điều kiện để thực hiện những điều đó.
Đúng
là ta cầu toàn thật, ta sợ một ai đó tổn thương vì ta hay chính ta sợ trải nghiệm
đó khi phải đưa ra một quyết định.
Mùa
đông về, cái cảm giác chồng chềnh hòa lẫn với cái lạnh của cơn gió khô khốc ùa
về trong tấm lòng trống trãi của ta, lại một lần nữa ta cảm thấy mình bất lực,
cảm thấy mình thật sự cô đơn.
Ta
nhớ, ta ghen tỵ, ta suýt nữa bật khóc khi thèm một lần hẹn hò với một người con gái
hiểu và yêu ta dường nào. Nhưng ta tìm đâu, mọi thứ là xa xỉ với ta, ta chỉ như
loài hoa quỳ dại, mọc ven đường và tự lấy những điều mà Thượng Đế phú cho mình
để làm vui cho đời.
Thôi,
ta cứ nên sống thật với bản thân mình thôi, đừng quá mơ ước những điều không tưởng
nữa, ta tin đến một ngày nào đó sẽ có người đến cùng ta vun vén, cùng ta sưởi ấm
và cùng ta đi hết đoạn đường còn lại.
Nhắm
mắt và hít một hơi dài để tận hưởng mùi hương thoảng thoảng của chốn đồng nội,
ta thấy mình nhẹ nhàng. Có lẽ thế, với ta tình yêu không trọn vẹn, công việc
không thuận lợi nhưng ta có điều khác, ta có một tâm hồn mà không ai có được,
ta sở hữu một thứ tình cảm nồng nàn mà mấy ai đủ can đảm nhận lấy. Đã có người
bảo ta quá hoàn hảo để họ yêu, điều đó làm ta buồn nhưng ta cũng mỉm cười vì sẽ
có người cần ta.
Chiều
về trên vùng đất đất đỏ này là hình ảnh màu xanh hòa lẫn với những tia nắng nhẹ
của chiều. Những cơn mưa phùn làm cho nắng bị khuất, đâu đó có tiếng hót của những
chú chim rừng lạc bầy, tiếng gọi nhau về tổ ấm, tiếng bập bùng chuẩn bị lửa trại
của trai làng.
Về
thôi, cái ấm của bếp lửa, mùi thơm của nếp nướng và tiếng gọi của gia đình đã đủ
sưởi ấm lòng ta.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mình nhớ Đà Lạt và hoa dã quỳ. Mong sẽ được trở lại thăm vào mùa Festival hoa năm nay.
Trả lờiXóaMau đi qua chênh vênh nhe.
^^ Hì! Sẽ mau thôi mà!
XóaNăm nay Miss bỏ lỡ chuyến đi Đà Lạt mất ròi. Hơi buồn nhưng có rất nhiều việc phải làm và đang mỗi ngày phấn đấu vùi mình vào công việc.
Trả lờiXóaCó đôi khi nghĩ giống Kan, vì có rất nhiều thứ mình có mà chẳng bất cứ ai có được.
Nhận một thiệp cưới, nghĩ về sợ cô đơn của mình, bỗng thấy mún khóc. Khóc vì bạn bè tìm thấy HP, khóc vì bản thân mình trơ trọi...
Nhưng mọi thứ rồi cũng đến lúc được lấp đầy, phải không?
Nhưng mà Kan ở Đăk Lăk mờ! Nơi của Kan cũng có Hoa Dã Quỳ như Đà Lạt, có khí hậu lạnh như bên đó nhưng lại ít thông hơn bên đó! Hì
XóaMói thứ rồi sẽ lấp đầy khi ta đồng ý cho qua chuyện
Ơ, Miss muốn lên Đà Lạt vì đã lỡ lưu luyến trong chuyến đi lần trước, chứ có nói là lên đó thăm Kan đâu nhỉ?
XóaHố nhé !
Miss sẽ lên DAK LAK một dịp gần đây thôi. Vì có bạn thân trên ấy mừ :)
Chờ đấy!
Hờ hờ! Thì ai nói gì đâu nhỉ!
XóaNhưng bài viết của Kan đang nói ở Đăk Lăk mà, híc ai biểu liên tưởng qua Đà Lạt làm chi! Hehe
Khi nào lên nhớ báo cho Kan
Kan làm gà chờ sẵn hả? he he
XóaNhớ để dành 1 bó dã quỳ tặng Miss nhân dịp gặp mặt lần đầu đấy.
Miss rất thích màu vàng của hoa, màu xanh của là, màu trắng của mây trời... Nói chung Miss rất iu những màu sắc sặc sỡ xung quanh mình :)
Ấm Kan nhé :)
Haha! Ok Miss
XóaThích ăn gà rán thì lên Rán nhé!
anh KAN vẫn thế ...vẫn những dòng tâm tư chơi vơi...không trọn vẹn...mà tâm hồn anh thật đẹp...đâu đó cũng có một tâm hồn một trái tim đang chờ anh đấy...anh KAN nhỉ ^^
Trả lờiXóaVẫn vậy đúng k? Híc
XóaKhông ai hiểu anh cả em à! K ai đủ kiên nhẫn để chờ đợi cả! ^^
Dù sao thì gia đình vẫn là bến đỗ an toàn nhất cho mỗi con người anh Kan nhỉ? :)
Trả lờiXóaSống trọn vẹn yêu thương như Kan đang sống nhé. :)
^^ Hì! Chính xác luôn!
XóaĐôi khi mình để bản thân mình chút nhẹ nhàng và cứ thả nó trôi dần tong suy nghỉ!
Cuộc sống mà, k thể cứ mãi chạy theo vật chất đc
"Về thôi, cái ấm của bếp lửa, mùi thơm của nếp nướng và tiếng gọi của gia đình đã đủ sưởi ấm lòng ta."" MTL vẫn thấy trong lòng của Kan còn thiếu thiếu cái gì đó nè..chưa đủ đúng không Kan..hihi
Trả lờiXóa..
Ngày mới vui nhiều nhe Kan
Oh! Có lẽ MTL đã thấy điều đó! đúng là chưa đủ nhưng mà thôi cứ tạm thời hài lòng với điều m đang có! Hì
XóaNgày vui nhé
Rồi anh Kan sẽ mãi chênh vênh cho mà xem vì bàn tay...trơn quá :d. Muốn khỏi chênh vênh thì phải học cách nắm giữ đầu tiên. Tình yêu cũng vậy, nó vốn dĩ chẳng có chân, chẳng có tay để bám víu vào ta. :)
Trả lờiXóaCòn khi đã có "gan" yêu rồi thì đừng nên "sợ", nhất là ở 1 chàng trai. Rồi khi tình yêu đang ngấp nghé ở bờ vực thẳm, ngoài đôi ba lời nói, đôi ba lời trách móc, anh Kan đã chịu bỏ thời gian (dù chỉ một ngày) để chạy "đi tìm" , Làm một cái gì đó THỰC TẾ, chạm vào được người con gái mình yêu, kéo lấy tay cô ấy về phía mình???? điều ấy nó giá trị hơn muôn vài lời nói suông. Thế cho nên anh Kan sẽ mãi cứ chênh vênh với 1 trái tim "chơi vơi" như thế. Và nếu như đã chẳng thể, thì như anh bảo "Về thôi, cái ấm của bếp lửa, mùi thơm của nếp nướng và tiếng gọi của gia đình đã đủ sưởi ấm lòng ta".
Một tuần mới nhiều niềm vui anh nhé! ^^
Đồng ý vơi quan điểm thực tế của em! A sẽ làm thế để m thôi khỏi chơi vơi nữa! ^^ Hì
XóaThực tế thì k phải ở vấn đề k với tay, mà nó có nhiều vấn đề khác nhiều hơn! ^^
Những lời chia sẽ này làm a nhớ cái hôm mà em nói với anh, chắc thế. Muốn có một mối quan hệ vững bền thì tốt nhất bắt đầu bằng cái hẹn gặp gỡ! ^^
Đúng đó anh,nhất là tình yêu. Người ta ko thể yêu nhau mãi qua bàn phím, tin nhắn, những cuộc điện thoại được. "Muốn có một mối quan hệ vững bền thì tốt nhất bắt đầu bằng cái hẹn gặp gỡ! ^^" - Và em nghĩ, con trai cũng đáng chủ động làm điều đó trc lắm chứ, đúng không? Hãy chủ động, hãy đi tìm, mãnh liệt lên, hãy chạm vào những "sần sùi" của thực tế, để biết mình có thật sự cần có ai đó trong cuộc đời, để mình hết chênh vênh, người hết chênh vênh. Bình thản thả trôi mọi thứ ko thuộc về mình. Cuộc sống sẽ quay về với vòng quay của nó. Nhẹ nhàng!.
XóaHì! Thôi nếu mà chỉ qua bàn phím và tin nhắn thì không nữa! Thực tế và chờ đợi kết quá vẫn tốt hơn em nhỉ!
XóaA phải tập cho mình cách sống thực tế hơn mới đc
Định nói mấy câu mà Nana nó nói hết ráo rồi. Mình không dám chắc là mình hiểu hết những gì ở bạn Kan nhưng ... cảm xúc cần phải khẳng định ở hành động, không phải ở 1 lời nói suông và cái ... vô vàn lí do "Thực tế thì k phải ở vấn đề k với tay, mà nó có nhiều vấn đề khác nhiều hơn! ^^ " và cứ mãi lí do thì còn dài dài những chênh vênh... như vậy!
XóaMình thì nghĩ Kan khỏi cần tập cho mình 1 cách sống thực tế hơn nữa mà hãy... hành động như 1 chàng trai ... chứ đừng nghĩ mình là dã qùy, đừng đổ lỗi cho trái tim, hoàn cảnh hay... bất cứ gì. Trái tim mách thì cái chân chạy đi, cáy tay... nắm giữ lấy... khi còn có thể. Nếu không có ngày có kẻ tới "nắm" là không "chạy" đi được nữa đâu... rồi lại hối hận kaka
^^ Đừng lấy những việc xảy ra mà có thể nói hết con ng Kan!
XóaCứ nghỉ đó không phải là của mình đi, có muốn nắm giữ cũng không đươc. Sẽ có một thiên thần dành cho Kan, Kan chắc chắn điều đó!
Chênh vênh chỉ là chênh vênh thôi, rồi cũng qua mà
Blog của Kan là nơi để viết một phần nhỏ của cảm xúc thế nên nó k nói hết được sự thật đang diễn ra đâu! ^^
Đọc bài này từ hai hôm trước nhưng ko còm. Giờ chạy sang thì thấy dân tình nhắn nhủ quá trời rồi. Thôi thì chúc Kan tuần mới vui vẻ nhé, nhớ giữ ấm đấy nhé! SG mấy hôm nay lạnh quá!
Trả lờiXóaThì chênh vênh mà! ^^ biết làm sao đc.Mỗi ng có một kinh nghiệm khác nhau mà! Tóm lại là càng gom nhiều kinh nghiệm càng tốt! hehe
XóaThank Mộc Miên nhé, ngày an lành
Uh, mỗi ng đểu có một câu chuyện riêng mình. Kan nói đúng đấy "Tình yêu mà, nó xuất phát từ những điểm đơn giản nhất, cũng như ươm mầm thôi, cũng cần sự vun xới, chăm sóc nuôi dưỡng từ cả hai thì mới lớn lên được" Một bàn tay k làm nên tiếng vỗ tay, hoa dã quỳ vẫn nở vàng rực đấy. An lành Kan nhé, Giáng sinh sắp đến rồi.
Trả lờiXóa^^ Cảm on chị ghé thăm!
XóaMùa Giáng sinh an lành chị nhé
Sáng nay lang bang Blog nên thấy tên bạn tò mò chạy qua, đập vào mắt là cái màu xanh trong veo mà bình yên quá. Còn một "ta" rất thật ở bài viết nữa cả bài Dấu mưa MN vẫn reply hằng đêm lúc ngủ.
Trả lờiXóaNgày nhiều niềm vui nhé bạn!
Oh! vậy thì Kan rất vui khi bạn ghé thăm đó!
XóaCũng muốn tìm hiểu chút tính tình của MN, có thể qua nhữn bài viết!
Ngày thật an lành nhé